《弟子規(guī)》全文帶拼音
zǒng xù
總 敘
dì zǐ guī shèng rén xùn
弟 子 規(guī) , 圣 人 訓(xùn) 。
shǒu xiào tì cì jǐn xìn
首 孝 悌 , 次 謹 信 。
fà nài zhòng ér qīn rén
泛 愛 眾 , 而 親 仁 。
yǒu yú lì zé xué wén
有 余 力 , 則 學(xué) 文 。
rù zé xiào
入 則 孝
fù mǔ hū yìng wù huǎn
父 母 呼 , 應(yīng) 勿 緩 。
fù mǔ mìng xíng wù lǎn
父 母 命 , 行 勿 懶 。
fù mǔ jiào xū jìng tīng
父 母 教 , 須 敬 聽 。
fù mǔ zé xū shùn chéng
父 母 責(zé) , 須 順 承 。
dōng zé wēn xià zé qìng
冬 則 溫 , 夏 則 凊 。
chén zé xǐng hūn zé dìng
晨 則 省 , 昏 則 定 。
chū bì gào fǎn bì miàn
出 必 告 , 反 必 面 。
jū yǒu cháng yè wú biàn
居 有 常 , 業(yè) 無 變 。
shì suī xiǎo wù shàn wéi
事 雖 小 , 勿 擅 為 。
gǒu shàn wéi zǐ dào kuī
茍 擅 為 , 子 道 虧 。
wù suī xiǎo wù sī cáng
物 雖 小 , 勿 私 藏 。
gǒu sī cáng qīn xīn shāng
茍 私 藏 , 親 心 傷 。
qīn suǒ hào lì wèi jù
親 所 好 , 力 為 具 。
qīn suǒ wù jǐn wèi qù
親 所 惡 , 謹 為 去 。
shēn yǒu shāng yí qīn yōu
身 有 傷 , 貽 親 憂 。
dé yǒu shāng yí qīn xiū
德 有 傷 , 貽 親 羞 。
qīn ài wǒ xiào hé nán
親 愛 我 , 孝 何 難 。
qīn zēng wǒ xiào fāng xián
親 憎 我 , 孝 方 賢 。
qīn yǒu guò jiàn shǐ gēng
親 有 過 , 諫 使 更 。
yí wú sè róu wú shēng
怡 吾 色 , 柔 吾 聲 。
jiàn bú rù yuè fù jiàn
諫 不 入 , 悅 復(fù) 諫 。
háo qì suí tà wú yuàn
號 泣 隨 , 撻 無 怨 。
qīn yǒu jí yào xiān cháng
親 有 疾 , 藥 先 嘗 。
zhòu yè shì bù lí chuáng
晝 夜 侍 , 不 離 床 。
sāng sān nián cháng bēi yè
喪 三 年 , 常 悲 咽 。
jū chù biàn jiǔ ròu jué
居 處 變 , 酒 肉 絕 。
sāng jìn lǐ jì jìn chéng
喪 盡 禮 , 祭 盡 誠 。
shì sǐ zhě rú shì shēng
事 死 者 , 如 事 生 。